Nghe vậy thì con tinh tinh không nói gì nữa mà lùi lại nhường đường cho cô bé. Thực ra, lúc đầu con tinh tinh định hấp diêm cô bé luôn tại đây, nhưng sau khi nghe cô bé nói vậy, nó liền nảy ra ý định sẽ đến nhà bà cô bé trước, khống chế bà lão rồi đợi cô bé đến sau, lúc đó, nó sẽ three-some cả hai bà cháu luôn một thể, như thế sẽ thú vị hơn là hiếp từng người một. Vậy là nó nhanh chóng lẩn sâu vào trong rừng, băng qua lối tắt đến nhà của bà cô bé. Đến nơi, nó trói chặt bà lão lại, ném vào trong buồng, rồi lấy quần áo của bà mặc lên người. Xong xuôi, nó nằm ở giường ngoài, quay mặt vào phía trong tường, ung dung đợi cô bé tới.
– Bà ơi, cháu mang thịt tới biếu bà nè!
– Ừ, cháu ngoan, vào đi cháu, bà đang ốm nên không dậy được.
Cô bé không chút nghi ngờ, vứt phịch bao thịt xuống sân rồi chạy lại bên giường bà hỏi han:
– Bà ơi, sao mông bà to thế?
– À, vì bà vừa đi bơm mông mà.
– Bà ơi, sao lông bà dài thế?
– À, vì ở một mình nên bà ngại không muốn cạo.
– Bà ơi, sao người bà đô thế?
– À, bà tập thể hình mà.
– Bà ơi, sao…
Thấy cô bé lại định hỏi tiếp, con tinh tinh bực mình gắt lên:
– Cháu ơi, sao cháu hỏi nhiều thế?
Nói rồi nó vùng dậy, lôi cô bé vào trong buồng, đóng chặt cửa lại và three-some luôn cả hai bà cháu. Đúng lúc này, có một anh thợ săn vô tình đi qua, nghe thấy tiềng kêu gào, rên rỉ, rồi tiếng uỳnh uỵch, huỳnh huỵch phát ra từ trong buồng, đoán là có biến rồi, anh thợ săn đạp cửa xông vào. Trước mắt anh thợ săn là một cảnh tượng thật kinh hoàng: trên chiếc giường nhỏ, con tinh tinh đang say sưa hãm hiếp hai bà cháu, cả ba đều không một mảnh vải che thân. Không kịp suy nghĩ gì nữa, anh thợ săn lao tới bóp cổ con tinh tinh, ghì chặt nó xuống giường rồi hét lên:
– Hai bà cháu chạy mau, gọi người đến đây ứng cứu nhanh lên!
Thế là hai bà cháu cắm đầu cắm cổ chạy vụt ra ngoài. Họ chạy thục mạng về làng để hô hào, kêu gọi mọi người đến giải cứu anh thợ săn tốt bụng. Dân làng nghe vậy thì lập tức cử một đội thợ săn tinh nhuệ với súng ống và giáo mác loang loáng trên tay, theo chân hai bà cháu trở lại ngôi nhà.
Đến nơi, đội thợ săn chia nhau bao vây bốn phía căn nhà, các họng súng, các mũi gươm đều đang giương lên sẵn sàng chiến đấu, không khí căng thẳng đến tột độ, mọi ánh mắt, mọi giác quan đều tập trung cao nhất, dõi theo từng động tĩnh nhỏ nhất phát ra từ ngôi nhà. Người đội trưởng của đội thợ săn lôi ra một cái loa mini rồi chĩa về hướng căn buồng nói với giọng rất hùng hồn:
– Tinh tinh nghe đây! Tinh tinh nghe đây! Chúng tôi đã bao vây toàn bộ ngôi nhà, anh đừng hòng chạy thoát, khôn hồn thì mau giao nộp con tin, buông vũ khí đầu hàng, anh sẽ được hưởng khoan hồng của pháp luật.
Đáp lại những câu nói đầy cương quyết ấy chỉ là sự im lặng, một sự im lặng đến rợn người. Nhưng rồi bỗng nghe tiếng “Két!!!!!”, cánh cửa buồng hé mở, mọi người nín thở dõi theo. Có bóng người lách theo khe cửa đi ra, nhưng đó không phải là con tinh tinh mà là anh thợ săn, anh ta đang ở trạng thái gần như khỏa thân, trên người chỉ mặc mỗi cái quần sịp. Anh thợ săn tiến lại chỗ mọi người rồi nói với giọng cau có:
– Các người làm cái đéo gì mà ồn ào vậy? Giải tán hết đi, không cần phải giải cứu tôi, tôi sẽ ở lại đây với tinh tinh, chúng tôi yêu nhau thật lòng, xin đừng làm phiền những giây phút riêng tư của chúng tôi nữa.
Mọi người nghe xong thì há hốc mồm kinh ngạc, nhưng có lẽ họ cũng đã dần hiểu ra sự việc nên ai nấy đều hạ vũ khí rồi tiu nghỉu quay về. Thấy hai bà cháu vẫn còn ngập ngừng, anh đội trưởng đội thợ săn phải lên tiếng thúc giục:
– Đi về thôi hai bà cháu, còn ngơ ngác cái gì nữa thế?
– Dạ, các anh cứ về trước đi, có lẽ hai bà cháu tôi sẽ ở lại đây với tinh tinh luôn.
Từ đó, hai bà cháu cùng với anh thợ săn và tinh tinh sống và sinh hoạt với nhau hạnh phúc đến lúc chết.
Tác giả: Vo_tonq_danh_meo
Leave a Reply