Vợ tao người Hải Phòng! (Tác Giả: Orchid Pixels)
Mấy nay mưa gió, rảnh đéo có việc gì quá quan trọng, công trình nhận thì dang dở vì thời tiết ẩm thấp. Tao kể cho chúng mày nghe chuyện về vợ tao Gái Hải Phòng .
Chúng mày có thể bình luận, có thể nói lol gì cũng được, cấm phân biệt vùng miền và chửi nhau. Đứa nào thích thì ở lại đọc và chém gió, không thích thì lê dái đi chỗ khác cho nó săn cặc. Ok?
Chap 1: Quen phải định mệnh!
Chỉ nghĩ đến vợ tao thôi mà nước đái cũng đầm đìa cả hai lớp quần.
Tao sinh ra và lớn lên ở Hà Nội. Thế hệ cuối 7x. Sống luôn ở phố Aladanh và cây xi lanh. Nói đến đây chắc ai cũng biết chính là khu Thanh Lương- Thanh Nhàn thần thánh, chỉ cần đi đánh võng thôi là cũng sượt qua mấy cái kim tiêm rồi. Hồi rộ lên các tụ điểm nghiện tràn về, cũng có bà dính AIDS mà đéo hiểu vì sao. Về chồng đánh cho tan xác pháo đổ tội cho đi phò, cả họ đòi đem ra lăng trì, cạo đầu bôi vôi, đem sông Hồng thả bè trôi sông. Hồi ấy chỉ cần nghe đến Si da nghĩa là chết. Cứ xác định nghiện là AIDS con mẹ nó rồi.
Tao thì đéo có gì ngoài mác con nhà Kiều, cả họ đi Tây, vàng đeo sáng như lá mùa thu trên cổ. Ngoài gái và rượu, còn có những thằng bạn, sống với nhau bằng máu.
14 tuổi bắt đầu hút thuốc, 16 tuổi có con xe Win đầu tiên. Tao cũng bỏ học khi vừa vào lớp 7.
Không kể dài dòng đoạn này, chỉ sau khi bà già tao bị bắt vì đi buôn hàng bên Lào, và thằng bạn thân vào tù khi đang bem thuốc cho mấy con nghiện. Vài thằng cùng tuổi chết do sốc thuốc, tao mới tính đến việc, tao muốn sống tử tế!
17 tuổi tao vào lò ôn luyện, ông trời đéo bất công tí nào, ngoài vẻ đẹp trai ra tao còn thông minh nữa nên chỉ năm sau là tao đỗ vào trường ĐH Mở khoa công nghệ sinh học. Dân HN, nên kiêu, tao ít có bạn chơi cùng.( mua bằng giả cấp 3 để làm hồ sơ nhé, nghĩa là tao đéo có bằng cấp 2)
22 tuổi tao vào làm ở Bộ Nông Nghiệp cơ sở trên Hàng Vôi.
Bắt đầu cuộc sống của thằng nghiên cứu sinh học về vi sinh và phân bón. Còn trẻ nên tao đi công tác suốt, chủ yếu là vùng Nghệ An.
Tưởng làm rể trong đó, hóa ra chỉ có mỗi đứa con đến ngày mẹ nó đẻ tao mới biết.
Sếp tao được mời xuống Hải Phòng làm hội thảo về sinh học, tao được làm khách theo. Thế là gặp em, đéo thể tình cờ hơn vì va nhau trước cửa nhà vệ sinh, khi tao đau bụng, chỉ cần thở mạnh cũng nghe thấy mùi thum thủm, xoắn quẩy vặn thừng phi vào với tốc độ của thần gió. Em chắc không đái thì cũng là vừa ỉa xong, cú va mạnh khiến tao suýt té cả cứt. Còn chưa kịp mở mồm xin lỗi, đã ăn ngay quả lườm cháy mắt, em đánh mông đi mất. DKM, người đéo đâu, chỉ thấy chân với cẳng, chỉ nghĩ đến quả mông tròn lẳn kia, cu kiếc tao lại chĩa lên trời.
Cái đệch, không đi ỉa mau thì cả cứt chim hòa lẫn phân màu hoa cải bây giờ. Tổ sư, điểm tâm của hội thảo mời khách như lol….
Chap 2: Ngồi cùng một chuyến xe
Có tml nào còn nhớ cái bồn cầu xí bệt không ? Dm, mặc véc nhé, dây thắt lưng mấy vòng nhé, chân nó run đến muốn khụy xuống sàn mà rút mãi không hết mấy con đỉa quần. Sợ ngồi hai hàng mà hoa cải nó bắn lên ống quần thì cả tổng ra trình diện cũng không giải thích được . Lại nghiến răng lột quần dài ra, lột véc ra không thì đuôi véc nó chấm xuống bệt xí hay trong lúc đang không kìm được cơn sung sướng nó tóe vào áo véc đằng sau thì chỉ có ăn lol. Ôm cả đống ấy ngồi ỉa. Xong cơn thống soái là đến việc múc nước dội, tiện kỳ luôn cả dấu vết dính trên giày. Ủ ôi! đời không gì khổ bằng đi ỉa xí bệt!
Tao vào hội trường, đúng đêm đoạn Sếp tao lên chia sẻ, thì thấy em làm trợ lý sân khấu. Sau này hỏi ra mới biết, hôm đó em đi cùng bạn, do bạn đột suất xảy ra sự cố, nghe đâu tml người yêu đi bộ đội về, tạt qua thăm, bạn phải đi gặp nên em thay nó lên hỗ trợ. Tao cũng thấy thú vị. Hội thảo kết thúc, đáng ra thì Sếp cũng về HN luôn, nhưng họ lại mời ở lại nghỉ dưỡng với tham quan gì gì đó. Chắc lại ra Đồ Sơn ăn cua bể với ghẹ sống. Về đợt này Sếp còn tóp người hơn cả tao bị Tào Tháo đuổi. Dự án trong Nghệ An lại cần người gấp, nên tao bắt xe khách về. Định thiu thiu ngủ thì xe cứ dừng giật khực để bắt khách, đứa nào đi HP mà đi đường năm cũ cách đây mười mấy năm chắc biết, đường như lol. Toàn đá xanh, xóc vãi đái.
Tao nghẹo đầu sang một bên chuẩn bị làm một giấc thì có tiếng gọi :
– Anh ơi, chỗ này có ai ngồi chưa ạ?
Ngẩng mặt lên, Ôi giời là mông mẩy, nhầm, là em ấy. Mừng như mở cờ trong quần. Tao bảo
– Chưa em !
– Vậy em ngồi đây nhé?
Tao gật đầu, lại phải ngồi thẳng lưng lên. Cũng đéo dám hỏi gì. Hình như em không nhận ra tao. Chả lẽ lại hỏi, em có nhớ mình là người va vào nhau lúc anh đang định đi ỉa không ư? Chỉ nghĩ thôi cũng lại thấy một mùi đặc trưng bao trùm rồi.
Em ngồi một lúc, chắc hơi say xe, thấy nhịp thở đều đều, đầu hơi chếch sang phía tao. Sao mà ngủ dễ thế, chả nhẽ có âm miu. Cơ mà gái vừa lớn hẳn, ngực nhìn thôi cũng thấy còn nguyên, nó lên xuống phập phồng theo nhịp của hệ hô hấp. Hồi ấy, mọi người chưa mặc đa dạng như bây giờ, chỉ là áo sơ mi trắng, may cũng chả chắc chắn mẹ gì . Lúc em ngồi, nếp gấp giữa các cúc gập lại, lộ hẳn cả một bầu ngực. Lúc đó cũng không nhiều đồ giả, nên cái tao nhìn thấy là đồ thật. Trong đầu tao nghĩ, bóp chắc chắn rất đã tay. Nói thật, sức trai, thấy kích thích thế là trong đầu đã tưởng tượng ra cảnh địt nhau. Mông kia mà đốc gi với vòng tay lên bóp ngực săn thế này thì tao đố thằng nào chịu được mấy phút . Tao cố lắc đầu, nhìn ra cửa sổ mà ” Mô phật”.
Nhưng mấy tml ạ cây muốn lặng mà gió chẳng đừng, em gục hẳn vào vai tao, toàn thân tao cứng đơ, thằng em tao cũng cứng đơ. Cái mùi con gái nó phả vào mũi. Tao cảm thấy nứng cặc bởi nhịp lên xuống của bộ ngực. Em vẫn ngồi vắt chân, tao cảm tưởng ngồi lâu thế hai cẳng chân phải ép đến nỗi mu lol em căng máu thì mới phồng to đến vậy. Trong đầu tao nghĩ, nhất định phải địt được, nhất định ….
Chap 3: Lại ở chung một thành phố
Xe vừa đi vừa bắt khách , lâu đến HN vãi lìn. Làm cả quãng đường có hơn trăm cây mà toàn thân tao đau nhức. Đau nhất là phi điểu của tao. Nó gân lên mà không thể chống lều được. Ghế chật, sịp bó. Cứ mỗi lần xe lao vào ổ gà ổ voi, là tao lại chỉ nghĩ xe sóc mạnh tí nữa thì em sẽ bật lên rồi cắm mặt vào đũng quần tao. Vẫn vô thức mà ngậm cặc tao rồi mút. Địp pẹ nghĩ thôi tml trong quần lại đòi tháo khóa chui ra. Tức dái vãi . Chim cặc như lol. Cũng may hồi đó, áo vec cũng rộng mà quần vec cũng rộng, tao vẫn ngồi dạng ra hết cỡ. Em vẫn vắt chéo chân, mu vẫn to, người vẫn nẩy lên mỗi khi xe đi vào hộc. Tao lại thích làm cái ghế em nó đang dệ đít lên hơn là cái khúc gỗ cứng ngắc em nó đang dựa vào. Dm cái xe lol, chuyến xe khiêu dâm chứ đéo phải xe khách. Tao lại phải quay ra cửa sổ ” Nam mô a di đà phật”
Nhưng tao đàng hoàng nhé, tao chỉ nhìn rất nhanh và nghĩ rất lâu thôi, chứ không chòng chọc như mấy tml không rời được mắt. Tao cũng giả vờ lim dim, ngồi thấp xuống một chút. Ở tư thế hai người ngả vào nhau ngủ vật vạ. Ở góc này đầu tao cao hơn đầu em dựa vai một chút, tao lại nhìn được cả hai bầu ngực qua khe hở từ cổ áo. Lại nghĩ đến cảm giác được vục mặt vào đó, ngấu nghiến cắn , ngấu nghiến mút, hăng say bóp rồi nghe em rên. Địp pẹ. Đau dái chết mất thôi. Thiên thiên ơi, địa địa ơi, ai đánh thuốc mê cả đoàn xe cho tao địt em nó với. Nhịn thế này dãn mẹ nó dây thừng tinh mất thôi.
Tao nhắm mắt lại, cố nghĩ về một bài hát buồn ” Không giờ rồi anh ngủ đi thôi, hơi đâu mà lo lắng anh ơi…” thế mà thằng em tao lại làm dân gõ trống lúc này, toàn đệm nhạc remixed. Còn kiêm đào hát đêm ca sĩ chính luôn ” Thúc, thúc, á hự, thúc thúc “. Khổ đéo tả.
Còn gần 20 phút nữa là đến bến xe, phụ xe gọi mọi người dậy để thu tiền và kiểm tra tư trang. Vai tao mỏi nhừ, hơi động động để em biết mà dậy. Nó méo dậy. Hay ngất mẹ nó rồi, con gái gì ngủ say như chết. Ngủ thế bị bọn nó bê lol đi địt vài hiệp rồi khéo cũng chả nhận ra. Ê bím thì lại nghĩ chắc ngồi lâu một tư thế kẹp chặt lên đau.
– Em ơi, dậy anh thu tiền cái!
Thằng phụ xe giọng ghèn ghèn như vừa rít thuốc lào, nghe rin rít. Lúc đó em mới choàng tỉnh, lục túi xách lấy tiền trả tiền xe.
– Ngồi gần giai đẹp có khác, ngủ say như lợn con say sữa ấy nhỉ.
Tao ngồi bên, mặt lạnh tanh, hơi động động khóe môi, thằng phụ này kháu thật. Nếu là gái quán bia tao đã bo cho tí tiền.
Em hơi ngượng mà nguýt nó, rồi quay sang tao:
– Xin lỗi vì đã dựa anh cả quãng đường, tại em lên xe hay say xe, nên đã uống thuốc chống say và cả thuốc ngủ nữa. Nên …
Ồ, thế mà không hôn mê luôn đi để tao vác vào nhà nghỉ, tựa cả buổi tình cảm thì éo lại biết có phải người yêu hay không!
– Ừ, không sao, nhưng lần sau chỉ nên uống thuốc say xe thôi, đừng uống thuốc ngủ, lỡ mất đồ thì sao?
( Chứ đéo phải là ngủ say thế, bị mó vào lol cũng không biết nhé)
Em cười duyên, ôi đm, có răng khểnh, hai mắt sáng long lanh, và cái miệng tuy hơi vâu xíu xiu nhưng cực duyên. Nó thu hút người khác cứ nhìn vào mãi. Môi đầy dặn, mút chim thích phải biết. Mình lại nghĩ cái đéo gì rồi.
Luyên thuyên qua lại một hồi, em cũng cởi mở, nói chuyện khá vui. Tao phát hiện ra em rất thích đá xoáy và rất hóm hỉnh.
– Chút nữa em về đâu.
– Em về trường trước vì có chút việc, ĐH Văn Hóa ạ.
Đm, gái VH à, lại ngon!
– Em có người đón hay đi bằng gì?
– Em đi xe ôm ạ!
– Anh để xe ở bãi của bến xe, cũng có chút việc trên mạn Cầu Giấy, em không ngại thì đi cùng anh.
– Dạ thôi, lỡ anh chở em đi đâu thì mai lại phiền đến công an đi tìm xác!
-Em đi xe ôm em cũng có quen đâu. Coi như anh chạy một cuốc, kiếm bát phở tối, chứ em dựa nãy giờ, không bồi bổ, đêm nay anh không đi công tác được mất.
Em cười to rồi gật đầu, bảo tao ranh mãnh quá. Đấy, em của tao, bạo, thông minh, xinh đẹp nữa, tao chả quyết tâm địt bằng được ! Nhưng giờ người lý do địt bằng được ra, tao thích em ở một khía cạnh khác….
Chap 4: Thủ dâm, đi hát, và lần đầu không địt gái vì em
Tao vào bãi lấy xe ra, em đứng mong manh như một thiên thần chờ tao. Dáng dong dỏng, eo nhỏ, mông tròn và săn, ngực vừa tầm. Nhưng quan trọng là thần thái, khuôn mặt lúc nào cũng sáng bừng, tươi rói, gió đùa tóc em bay đến nao lòng. Tuyệt nhiên em không có một chút phòng bị hay lo lắng khi đi với tao. Hà Nội chiều tối nóng chảy mỡ, tầm đó cũng phải tháng 9 rồi nhưng mùa thu đi ra phố quên mặc quần lót, dâm thủy chảy ra hai háng mà không có cái nó bót, nên bốc hỏa lên đầu, dẩm da dẩm dương, oi bỏ con mẹ. Nếu tao không dính đi công tác đêm nay, thì sẽ mời em đi ăn, đi uống nước, và biết đâu đêm lại bất ngờ. Chỉ vì trong Nghệ An xảy ra sự cố, mất toi một quả hẹn hò, mà tao lại đang nứng cặc như bcs bị trẻ con đem ra thổi thành bong bóng để chơi!
Cả quãng đường em ngồi hơi xa, tao cũng lịch sự, đéo đểu rả như vài đứa, bóp phanh ken két để nó va ngực vào mình. Muốn chén ngon thì không nên lỗ mãng, phải không nào.
– Em ở ký túc hay ở trọ?
– Em ở ký túc anh ạ, vui lắm!
– Nhà anh ở đây, nên chẳng biết mùi ký túc, cũng ra trường lâu lẩu lầu lâu rồi nên không nhớ cuộc sống sinh viên sôi động thế nào.
– Vậy hôm nào vào trường em, em mời một bữa cơm sinh viên nghèo, lại nhớ ra ngay những chuỗi ngày khốn khổ thôi.
Em vô tình hay cố tình gợi ý sinh viên sống nghèo vậy, tao ở nhà, vẫn vếch chân lên xem JV, đến bữa bà già gọi khàn cổ còn không xuống . Đêm đi bar, gái tiếp rượu tràn cả xuống cổ, đéo ngại ngùng gì nó liếm thẳng lên mặt tao. Cũng nhả nhớt, lè lưỡi ra là nút đến họng nó rồi. Nhưng thật, mùi bọn nó khác xa mùi tao ngửi thấy từ cơ thể em. Bọn nó dù có xịt cả lọ nước hoa, tao vẫn thấy lợm giọng, có lẽ do cảm giác chúng nó quấn nhiều thằng , nên tao thấy khinh chăng. Còn em, mùi gái mới lớn, thanh khiết, đẹp đẽ, không phải tay làm đồng áng, cũng không hẳn là khuê các. Cái quan trọng là tính tưng tửng, nói gì cũng dứt khoát. Cảm nhận của tao là khá đanh đá, thú vị thế nào thì phải sau mới biết.
Chở em về đến trường , em xuống xe rồi lấy tiền ra trả. Đéo ai lại cầm tiền của em đúng không?
– Em gửi anh, em cảm ơn nhé!
– Thôi, anh cũng tiện đường mà, tiền nong gì!
– Anh không cầm em ngại lắm, em không thích nợ ai cái gì cả, phiền ơi là phiền
– Nếu thế em cứ giữ lấy, mấy hôm nữa anh về, em mời anh trà đá là ok, thế là không phải nợ nhé.
– Vâng nếu thế mấy hôm nữa về thì anh gọi em ạ!
– Gọi em thế nào?
– À, anh lưu số em đi, tên em là Minh Anh.
Cái tên nghe đã sáng sủa rồi rồi, tao chào em và cút thẳng, vì nói dối có việc trên Cầu Giấy, nên lại phải lộn một vòng lên phía trên rồi mới rẽ. Đàn ông có nhiều khi dại gái đến ngu người.
Về đến nhà, ăn vội bát cơm, chuẩn bị chút quần áo rồi phi ra bến xe, lại hành trình lóc cóc vào Nghệ An, lại hết đêm mới đến. Đang vừa bước ra đường thì có điện thoại từ trong điện ra, nói máy móc lại chạy ngon rồi. Đm, sao không báo sớm, có phải đêm nay tao đỡ mất vui không?
Tao lại về nhà, lên phòng thay đồ, đi tắm rửa, lại nghĩ đến Minh Anh của tao, chim cò ngóc dậy, thấy tội nó vãi lìn, tao ve vuốt nó. Cả ngày bị bó buộc, giờ lại bị tao quay tay. Nó chắc ấm ức lắm. Bình thường là gọi ghẹ quen, nhưng hôm nay tao lại không hứng thú gì với bỏn. Tao nghĩ đến nụ cười ấy, bầu ngực ấy, mùi thơm làn da ấy, nhất là cái mông tròn tròn lấy, đéo tưởng tượng ra được lol em, lại nhớ đến cái mu bị hai chân kẹp chặt phồng lên sau lớp quần legging giả bò. Tao siết mạnh nó, một dòng đục ngàu phun trắng nền gạch. Mệt vãi đái!
– Linh, mày đang ở đâu?
– Em ở nhà!
– Xuống Võ Thị Sáu karaoke nhé, anh em đang đợi, hôm nay ăn mặn.
– Anh chờ em chút, nửa tiếng nữa em qua.
Lại mặc quần áo, rồi dắt xe phi đến điểm hẹn. Trời tối hẳn, mát dịu ngọt, đâu đó vương mùi hoa sữa.
Mở cửa thấy toàn chiến hữu, mỗi thằng đã một em. Có thằng lôi cả người yêu, mắt con nào cũng lúng liếng.
Thủy sà vào lòng tao, vuốt vuốt hai bên má :
– Anh đi HP về không có quà cho em à?
– Đi nhanh về nhanh nên anh không mua gì cả. Xin lỗi em nhé
– Vậy hôm nay đền cho em nhé!
– Em muốn gì nào?
– Cả đêm!
– Được
Tao vòng tay qua eo Thủy, rồi luồn phía sau lưng, vì nó mặc váy hở nguyên lưng nên dễ dàng tao sờ được vú nó. Đéo phải cảm giác tao cần bây giờ, to, nhưng mềm, nhất là người không có mùi da thịt ấy. Thay vào đó là mùi nước hoa rẻ tiền, như nước lau bàn thờ chuẩn bị thắp hương cúng rằm vậy.
Nhạc nhẽo đang vào, Lâm đại ca có điện thoại, anh ra hiệu dừng nhạc rồi quát:
– Chuyện gì?
.@#$&&
– Ở đâu?
%###%&-@
– Bọn tao đến ngay.
Xong quay ra nhìn cả bọn :
– Lũ con gái về hết, bọn mày đi lấy hàng đến ngay chân cầu Long Biên. Thằng Tuệ đang bị bọn Long gấu vây rồi.
……..
( hàng : Mã tấu và gậy sắt)
Chap 5
Mấy đứa con gái cũng không dám nhõng nhẽo vì biết đang có biến. Đứa nào đứa ấy tự sắp xếp đưa nhau về. Bọn tao zin 2 hoặc ba ra điểm hẹn. Thằng Tuệ đã bị đánh, máu ở đầu chảy xuống áo phông màu cháo lòng nó đang mặc. Hai thằng có tí da thịt đang đè Tuệ xuống. Tuệ là em của Lâm đại ca.
– Có chuyện gì?
Lâm đại ca lớn tiếng!
– Mày đến rồi à ,thằng này tranh địa bàn của tụi tao. Biết nó là quân của mày nên tao cho người báo. Chứ nếu không, tao đã tiễn nó sớm về gặp ông bà ông vải rồi.
– Tại sao lại đánh nó?
– Do mấy thằng trẻ người non dạ, không biết nó là ai, trong lúc hỗn loạn lỡ ra tay thôi.
Nhìn là biết không phải vậy. Long Gấu nổi tiếng là thằng máu lạnh và ngông cuồng. Chắc chắn đánh để giảm thanh thế bên Lâm xuống.
– Điều kiện là gì?
– Nhường bãi xe ở xxx lại cho tụi tao.
– Không!
– Thế thì đừng hòng mang thằng này về, nó vừa nói vừa quay lại thúc mũi giày vào thằng Tuệ đang quỳ dưới đất. Thằng Hiếu định lao lên cầm tuýp sắt nhảy vào ba thằng kia, nhưng anh Lâm nghiến răng ngăn lại.
– Lui xuống.
Rồi tiến lên thêm vài bước và bảo:
– Mày còn đụng đến nó một cái nào nữa, tao cho anh em khô máu với mày luôn. Thiệt hại nó gây cho mày bao nhiêu?
– Số đó không quan trọng, quan trọng là tao muốn bãi xe kia.
– Trừ khi tao chết.
Anh giơ tay ngang vai, vẩy nhẹ, cả bọn ào lên phía trước. Riêng tao bị anh giữ lại:
– Mày làm nhà nước, đừng dây vào việc này.
Tao gật đầu, nhưng vẫn phi vào đạp ăn hôi vài phát. Mã tấu chỉ mang đi để thị uy, còn lại dùng gậy và côn sắt hết. Đang đánh nhau, lại có tiếng xe rú lên trong đêm, đội anh Lâm gọi đến ứng cứu, thấy đông, chúng nó ngừng lại hết, giơ tay xin hàng. Anh Lâm lại giơ tay ra hiệu dừng lại, đã có những thằng của hai bên ăn đạn của nhau, lê lết, nhưng không thằng nào nhăn nhó.
– Một là mày thả thằng Tuệ ra, hai là hôm ngầy đừng về nữa.
Thằng Long nhìn cục diện lần nữa, rồi ra hiệu thả Tuệ.
– Đã có quy tắc không xâm lấn địa bàn, mày định xử sao?
Anh Lâm đợi hai thằng nữa dìu Tuệ đến, tát thẳng mặt nó đến bật máu mồm.
– Tao sẽ đến gấp ba số mày thiệt hại. Lần sau, đừng vin cớ đòi chia địa bàn, hôm nay mày xin thua, tao bỏ qua. Anh em ai cũng có lúc nhỡ nhàng, mày nên cư xử cho phải .
Nói xong cả bọn lại zin nhau về, thằng Tuệ không dám lên xe Lâm, lại dạt sang xe tao. Mùi hôi của quần áo bện với mùi máu, tanh không thể tả được. Anh Lâm ra hiệu cho bọn nó dừng ở xa, chỉ có tao với anh ấy đưa nó vào nhà. Bà già nhìn thấy thằng con bị đánh thảm hại, chỉ dám bịt mồm kêu khe khẽ, rồi nước mắt ròng ròng, lấy hai tay đấm thùm thụm vào ngực mình.
– Chúng mày giết chết tao đi, chúng mày cầm nốt con dao kia xiên một nhát chết mẹ mày đi, tao sống trên đời này làm gì nữa.
– Bà bé cái mồm thôi, bà định gọi cả phố lẫn bọn dân phòng đến xem kịch à.
– Sao số tao nó khổ thế này, ôi giời ôi.
Nhìn mẹ Lâm như chết đi sống lại, bà vừa giận vừa đau, khiến tao cũng không muốn tham gia nhiều vào các vụ đánh đấm. Mẹ tao một ngày nào đó cũng thấy tao bầm dập thâm tím, hay là nằm đuồn đuỗn một chỗ không động đậy gì, chắc cũng chẳng thể sống nổi. Rồi trong đầu sượt qua suy nghĩ, nếu em biết tao thế này, liệu có muốn làm quen hay không ?
Cả bọn kéo nhau ra quán bia trừ Tuệ, hùng hổ tính kế trả thù. Trong nhóm, chỉ có Tuệ là nghiện, và là thằng manh động nhất. Có lẽ nó hận vợ nó, bỏ con theo thằng khác, nên càng nghĩ quẩn. Anh Lâm không cho đứa nào đi trả thù, vì anh biết, kiểu gì chúng nó cũng sẽ tìm cách cắn lại. Tao vốn ít tham gia vào câu chuyện, cũng ít tham gia vào các cuộc đánh nhau, do tao đi công tác suốt. Nhưng nói thật , cảnh đánh chém hôm nay, việc gặp em hôm nay, khiến tao muốn sống một cuộc sống khác.
Màn hình điện thoại sáng lên, Thủy nhắn tin bảo tao về qua chỗ nó. Thật không muốn đi, nhưng thôi, đang chán……
Chap 6: Rau cỏ không còn là nghĩa lý khi trót yêu đơn phương một bóng hình
Thủy đón tao với áo ngủ không thể sexy hơn. Vú to lấp ló sau lớp áo ren hai dây bằng vải satin màu đen. Đéo hiểu mấy thằng thiết kế nó phải thủ dâm bao nhiêu lần với đống vải thì mới cho ra được những mẫu khiến người khác chỉ cần nhìn hay sờ vào thôi đã muốn đi tù rồi. Tao mỉm cười rồi vục mặt vào hõm cổ nàng. Đm, sao hôm nay mùi nước hoa nó lại nồng đến thế. Tao hơi nhăn mặt lại. Nàng vẫn lả lướt thế, ôm lấy tao và hôn nồng nàn.
– Hôm nay anh mệt, để em phục vụ anh nhé!
Rồi nàng đẩy tao vật ra giường, như một con điếm thực thụ ( Đm, cặp với tao nhưng chắc vẫn đi khách thôi), dùng tay day day hai hạt lựu của tao, răng hơi kề vào nút áo sơ mi, gỡ bỏ từng cái cúc. Gỡ đến đâu lại hôn rồi hơi cắn nhẹ vào da thịt tao. Cảm giác rất nứng. Nàng trườn xuống dây thắt lưng, cởi khóa quần rồi hỏi:
– Anh hôm nay tắm rồi à?
– Ừ. Anh định đi công tác nên tắm rồi
– Em thích anh để nó có mùi đặc trưng cơ, để em hà hít nó, thế em dễ lên hơn.
Đm, con này quái đản vãi, thơm tho đéo thích, lại cứ thích hôi hám. Nó bảo đéo hôi, đó là mùi kích thích nhất. Với những người khác, nó bắt phải tắm sạch như heo chuẩn bị vào lò mổ. Với tao nó lại muốn vục mặt vào, mút mát , liếm láp nhẫy nhã cả nước bọt ra. Em này server cực ổn, chiều hết nấc, nhưng trong đầu tao từ trước đến giờ vẫn chỉ nghĩ , mình đang địt một con phò, không hơn.
– Để lần sau đi công tác về, trong đó không có nước mà tắm, em tha hồ mà ngửi
– Nếu vậy thì tởm lắm, nhưng anh khác, mùi mồ hôi anh thơm, chắc sẽ thú vị lắm.
Nàng tụt hẳn quần tao, con cu đã sừng sững chĩa lên trời. Đm, chúng mày có thể ko tin, nhưng tao chưa bao giờ tự ti với buồi. Không đo bao giờ nhưng tao biết nó là hàng khủng. Gân guốc như một con quái vật. Trăm trận chưa trận nào thua, sau này chỉ thua mỗi vợ.
Nàng ngậm mỗi chóp đầu, môi ấm, nó dứ dứ mãi rồi mới chịu xuống ngập mồm, lần nào nút cán nó cũng ọe vì nghẹn, nước mắt tèm nhèm. Nó thích ngậm trứng rồi lấy tay xoa xoa đầu cặc, nước bọt vẫn còn nên khiến tao phê pha lắm, mồm miệng tao khô đanh vì phải thở gấp. Xong nó trườn lên, hôn môi. Lấy tay nhét chim tao vào mà dập.
Trần đời, đéo gì sướng bằng cứ nằm mà hưởng thụ, nó lên xuống theo nhịp, dâm thủy chảy ướt cả ga, nhưng cơ địa em này không tốt , mỗi lần địt là một lần rộng, đi vào trơn tru nhưng thằng em tao không có cảm giác được ôm ấp vỗ về. Em nó dập được khoảng 10 phút rồi co cứng mình lại, kêu rên như chó đánh bị thương , tao lật nó lại rồi quỳ xuống dã như giã giò lụa. Tao cúi xuống ngực, đm, lại mùi nước hoa này, nó khiến chim tao mềm đi một nấc. Nghĩ đến em, lại bầu ngực tròn tròn, nước da rắn chắc, mùi mồ hôi, cái mùi mà chỉ cần ngửi thôi cũng thấy nó kích thích đến tận óc rồi. Cái mu tròn lẳn nhô cao sau lớp quần, tao muốn bóp cái mông xinh xinh ấy. Tao muốn vục mặt vào cái quần lót bé xíu của em, muốn liếm cái chất nhờn dính ra đáy quần, chắc cũng sẽ thơm như mùi da thịt em vậy. Tưởng tượng ra em chịu không nổi mà bặm môi ,mắt nhắm nghiền chịu trận những cú thúc chí mạng của tao. Chim lại cương lên hẳn ba nấc.
Ấy thế mà khi mở mắt để cảm nhận thì lại nhìn thấy dưới thân mình đéo phải em, một con rau với một mớ lông lol đen xì rậm rạp. Tiếng kêu đầy dục vọng nhưng nó nghề quá. Tiếng mu vao vào con giống tao kêu nhóp nhép…..đéo phải thứ tao thích . Chim tao lại mềm đi nấc nữa.
Tao dừng lại, Thủy ngạc nhiên rồi hỏi :
– Sao anh không địt tiếp!
– Hôm nay xảy ra nhiều chuyện, anh hơi mệt, không tập trung được.
– Em đã bảo để em lên cho còn gì, nào nằm…
– Thôi, để anh ôm em là được rồi.
Tao rút thuốc lá ra châm lửa, cảm giác của tao lúc này khá buồn, lần đầu tiên vì một người còn chưa quen, mà không địt nổi với gái. Nghe nó thất bại thảm hại quá! Đến một lúc nào đó chúng mày sẽ thấy, mọi thứ đều vô vị khi mình có thứ khao khát hơn. Đàn ông, dù chỉ là những con đực nổi nứng khi nhìn thấy mông và vú, nhưng cũng là những con người có cảm xúc thật sự. Chứ không phải những lần địt vô cảm. Tao rất muốn sống một cuộc sống khác, vì em….
Chap 7: Em rắn hơn tao tưởng!
Ngày nào tao cũng muốn nhắn cho em, nhưng chưa có cớ gì thích hợp. Chúng mày chắc đéo tin, nhưng đàn bà nó còn thính hơn chó, chỉ cần nó ngửi thấy mùi bẫy nó là mình tự chặt mất chân mình bước nhanh vào giường của nó rồi. Chúng nó cũng là loài rất ác, nếu nó thích thì việc gì nó cũng làm được, nếu nó không thích, chúng mày cố cũng không có kết quả. Nhất là lại trong cái thời đại này, nhiều khi đối mặt còn chả phân biệt được người trước mặt mình là thằng hay con. Nên tao cũng cứ cẩn thận là hơn. Mặt khác, cũng là khoảng thời gian tao im lặng, để suy nghĩ xem, mình cần một cuộc sống thế nào. Quan trọng hơn tất cả vẫn là phải thực hiện được mục tiêu đã đề ra: phải địt bằng được !
Tao đếm cho thời gian trôi đúng 3 ngày, tròn 72 tiếng, hẳn 4320 phút và kết thúc ở 259200s thì tao nhắn tin cho em.
– Hi em, anh hết bận rồi, em có thể ăn trực bữa cơm hôm trước em hứa mời anh không?
Lại đếm thời gian, em đang làm clone gì mà lâu rep vậy, hay em đang bận, bận gì, gặt quần áo? Hay đang tắm, hay đi chơi, hay hẹn tml nào? Dipe, lâu nhắn là bố dibuoi vào đấy, chưa có con nào rep chậm bố đến 20s đâu. Mồm nói thế nhưng mắt cứ dính chăm chăm vào điện thoại, vật ra vật vào như thằng dở.
– Linh, không vào ăn cơm đi còn lấn bấn cái gì?
– Con quên không bảo mẹ là chút con có hẹn rồi, nên con không ăn đâu.
– Tao nấu rồi, không ăn ít cũng phải ăn nhiều, vào ăn đi.
Tao miễn cưỡng ngồi vào bàn ăn, mãi chẳng nuốt được , em vẫn đéo rep.
– Mày ốm hả con?
– Không ạ, con bị đầy bụng.
– Vậy ra lấy thuốc uống vào, bụng dạ mày vẫn yếu, để lâu không tốt đâu.
Định bỏ nốt bát cơm thì điện thoại nổi sáng màn hình :
” Em vừa đi mua đồ về, anh ăn chưa, không qua đây cơm bụi với tụi em”
” Anh chưa, Vậy chờ anh chút, nửa tiếng nữa anh đến”
Đm, còn hữu hiệu hơn cả thuốc sổ, tao chan canh rau muống đánh dấm sấu vào bát, và đúng 3 phát hết luôn cả cơm. Rồi buông vội chạy vào phòng thay đồ. Mẹ tao trợn tròn mắt rồi quát :
– Đang ăn mày đi đâu thế thằng giời đánh kia?
– Con có việc gấp, mẹ ngủ trước đi. Đừng đợi cửa con.
Không gì bằng yêu, tao vừa đi vừa huýt sáo, chim trong quần lại hót lên rộn ràng ” chưa có bao giờ đẹp như hôm nay, non nước mây trời làm ta mê say, áy ay ày ay…”
Em hôm nay đón tao nhìn đẹp như một công chúa. Váy màu thanh thiên, tay hơi bồng, tóc xược bờm cùng màu váy. Đi đôi giày búp bê màu trắng, nhìn mong manh và yếu đuối. Nhưng chúng mày ạ, đừng để cái vẻ nữ tính ấy nó đánh lừa. Đến mãi sau này lúc tao đưa nó đi xem múa sư tử đêm rằm trung thu, nó nép nép ” eo ôi em sợ quá!” thì tao chỉ muốn vả cho vổ hẳn. Cả làng còn sợ mày thì mày giả vờ sợ con sư tử không thật kia à? Đó lại là một câu chuyện dài được đo bằng năm tháng xương máu về sau.
Lại về với thực tại, tao lại nổi cơn dâm tặc lên, lại tò mò dưới lớp váy kia là quần lót màu gì?
– Chào em,
– Em chào anh
– Em định cho anh ăn gì?
– Tầm này không biết ký túc còn cơm không nữa!
– Vậy đi ăn phở nhé, anh biết có chỗ này ăn ngon lắm!
– Vâng, thế cũng được ạ, nhưng hôm nay anh cho em trả tiền nhé
– Ừ, cứ đi đã, tính sau.
Như đi với con khác , là tay tao đã mò vào trong lớp váy để sờ lol em rồi đấy. Tao thích móc nó ri rỉ nước ra, đầu nó chỉ nghĩ đến việc lôi tao vào nhà nghỉ để rên lên cho thống soái. Nhưng giữa đường , tao đéo cho nó mó cu tao. Người đàng hoàng, đi chơi đéo ai lại chỉ nghĩ đến địt.
Mặt tao lại đanh lên, dọa dẫm thằng em cho nó đừng ngóc dậy, nói gì nói, gặp bất cứ con dâm nào, nó nhìn thấy buồi phồng lên sau lớp quần là toang ngay, dù nó rất thích. Trừ phò.
Nói cho chúng mày nghe, em duyên lắm, cười duyên, nói duyên, ăn uống cũng duyên, không sang chảnh như gái HN, cũng chả nhẹ nhàng như mấy con kiểu cách, nhưng nó rất vừa mắt tao. Em khác hẳn hình tượng tao nghĩ về gái HP trước đây.
Xong, tao chở em đi uống cafe, hỏi em thích quán thế nào, em nói có không gian là được ,hoặc tìm quán kiểu Acoustic em đều thích . Đm, lại đúng gu rồi, thế này ngoài địt bằng được ra thì tao lại thích yêu em rồi.
Đưa em lên Hàng Hành, hơi chật chội một tí, nhưng đèn hoa lãng mạn. Em e thẹn đủ tầm, nhưng đôi mắt rất sáng. Tao chỉ muốn ngây dại ngắm em.
– Em thích HN không?
– Nếu có người làm em thích thì em cũng sẽ thích HN
– Vậy có người làm em thấy yêu HN chưa?
– Em vẫn yêu Hải Phòng.
– Đêm đi ngắm thành phố với anh nhé!
– Thôi để lần khác, mai em còn có môn thi.
Thi thi cl ấy, bố mày biết thừa, học éo đâu mà thi. Nhưng từ chối thế tao lại thấy hài lòng, màu váy thanh thiên dịu nhẹ như áng mây trong chiều nóng đổ lửa, em ngồi đó, dáng ngồi sáng bừng trái tim tao….
Chap 8: Chuyện cũ
Chưa bao giờ tao đi chơi với gái mà vui đến thế, kể cả đứa người yêu đầu tiên gần nhà.
Hồi đó mới mười sáu, em người yêu tao lớn phổng phao. Không phải là đẹp, người thấp nhưng mũm mĩm. Bảo yêu nên chờ, chỉ hôn nhau và sờ soạng thôi, chỉ mó vú với mò cu, bọn tao bảo chờ đến 18 tuổi thì quan hệ. Tình yêu chẳng gì đẹp hơn thế, ngày chở em đi học, tối lại chở em đi chơi , thời gian rảnh thì tập đi trông xe cùng các anh, không thì đi phụ hồ. Ờ, tao có tiền, nhưng tiêu rồi thì cũng hết, anh em, bạn bè mỗi đứa mượn một ít thì cũng chẳng còn bao nhiêu. Trong nhóm cũng có thằng thích người yêu tao. Nhưng tuổi đéo gì, đm, mình vừa đẹp trai, lại có cơ vững, tiền tiêu như lá, có cái lol gì mà đòi đập chậu cướp hoa. Nhưng nói gì nói vẫn ngứa mắt.
Tao nghe Lâm đại ca nói, đừng tin nàng quá, rồi lại cao lên mấy phân . Tao chỉ cười, em đố thằng nào qua được em. Ấy thế mà đời , dipe, tử tế chỉ có thiệt. Những thằng mặt đẹp tâm hồn như lol thì lại ngon.
Hôm đó đưa nàng về, ngõ nhỏ, phố nhỏ, ánh đèn nhập nhoạng ánh trăng, tao đè nàng vào tường, hôn cho phù mỏ, lại sờ ngực, ngực bánh dầy, nho nhỏ nhưng đằm tay. Tao móc xuống dưới, nước chảy như nước đái, tao đưa lên mũi ngửi, khai.
– Sao lol em khai thế?
– Đi cả ngày đã tắm đâu, lại còn đi đái maya lần thì chả khai
– Ờ, hay về nhà anh đi!
– Thôi muộn rồi, mẹ đánh em chết . Anh về đi, mai lại qua đưa em lên hàng Mã mua giấy về làm đèn lồng nhé. Sắp trung thu rồi!
– Cho anh hôn thêm nữa rồi anh về.
Tao ép chặt con cu đang cố dãy dụa trong quần vào người nàng, nàng ưỡn mình để sự cọ sát được nhiều hơn. Cũng quanh quẩn đến 5 phút , chả được làm ăn gì, nàng bảo phải về không mẹ thấy. Ừ, tao thả nàng ra mà chim tao khóc rưng rức ” Mẹ mày, bố hận mày, sao mày không đè nó ra, sao mày không bảo nó sờ cho, bố mày muốn nôn , mà mày cứ bịt mồm bố mày là sao?”
Tao cũng hận tao, nhưng thôi, vì nàng ,cố lên, còn vài tháng nữa là nàng 18 rồi. Tha hồ mà sung sướng . Nghĩ đến thế tao lại nhịn được.
Tao ko được đưa nàng về đến cổng, vì nàng bảo sợ ai trông thấy lại mách, nàng lại bị mắng, nên thỏa thuận để nàng đi bộ về từ đầu ngõ. Ngõ nhà nàng sâu lắm, đến vài chục nhà mới đến nhà nàng. Cơ mà nàng không biết, tao tìm được một chỗ nhà hàng xóm, có cầu thang bên ngoài nhà, có thế nhìn thấy nàng đi về tận cuối ngõ . Đấy là lý do, nàng luôn ngạc nhiên là tại sao tao căn chuẩn giờ nàng ra để đón thế. Nàng biết đâu, tao ngồi hiến máu nhân đạo , cộng dồn chắc cũng bằng mỗi lần nàng đóng bỉm chứ đùa. Dm chỉ cả tổng nhà lũ muỗi là lợi mà thôi.
Lần này cũng vậy, vẫn mang trong người một tâm hồn trong sáng của một thằng có một cơ thể đẹp, ĐM, đẹp hết phần thiên hạ luôn, tao vác con cặc đang sưng tấy lên cầu thang nhìn nàng đánh mông đi về cuối ngõ.
Nhưng cái lol gì thế này, tao nhìn thấy cái gì thế này. Thề là lúc ấy, tao chỉ muốn ai đó chọc mù mắt tao, để tao không phải nhìn thấy cảnh này. Dkm nhà nàng, địt cả tổ tông hang hốc chi nhánh cây cỏ nhà nàng , có thằng từ bóng tối đi ra, kéo tay nàng vào cây cột điện. Tao tưởng nàng bị bắt nạt, định chạy bay đến đấm vỡ mồm tml kia. Nhưng không, nàng choàng tay ôm cổ nó, hôn còn say đắm hơn hôn tao……
Chap 9: Khó khăn dồn những khó khăn
Tao đứng im xem một bộ phim câm chỉ có hình ảnh muốn kích động tao giết người với những căm hờn và bỉ báng. Cái em người yêu tao giữ gìn từng tí một, thèm lắm cũng chỉ mó lol rồi đưa lên mũi ngửi, chứ cũng chưa bao giờ có ý đi quá giới hạn để làm tổn thương em.( Thậm chí mó xong về treo tay ba ngày không dám rửa, nằm ngắm ngón tay như ngắm một sự hãnh diện, cười một mình như thằng bị thần kinh). Vậy mà giờ em đang have sex chưa cởi quần với thằng khác khi vừa ngấu nghiến hôn tao. ĐKM, nếu không ở ngoài đường thì chúng nó vật nhau đến kinh thiên động địa rồi.
Mảng đèn vàng ngả màu đau thương pha bóng tối như thằng hề cười vào mặt tao, cả lũ muỗi cũng khinh tao, đéo thèm mút máu. Hay tao tê tái quá mà nó bu đầy chân cũng chẳng biết nữa. Cũng phải đến nửa tiếng thì phim câm mới kết thúc, cũng mò chán, bóp chán, sục sạo chán, và nó đéo về nhà chúng mày ạ. Nghĩa là con ml người yêu tao ấy. Giờ là cũ chứ, nó đéo về nhà. Chúng nó nắm tay nhau như hát vang bài ca ” Đi địt cho đỡ tắt nứng vậy!”
Và tao, thui thủi với cõi lòng tan hoang với một con chim như bị người ta bẻ gãy cánh, bị trói lại và vặt trụi hết lông. Đau buồn làm sao:
“Đêm đêm nằm mơ phố
trăng rơi nhòa trên mái
đi qua hoàng hôn ghé thăm nhà
anh như là sương khói
mong manh về trên phố
đâu hay một hôm gió mùa thu”
DM đau thế còn hát , hát hát cl, tao thất thểu về nhà, gọi Lâm ca ra uống. Lâm Ca rất hiểu chuyện, nhìn là biết toang cmn rồi.
– Mày tính sao?
– Chả sao anh ạ
– Muốn tao xử thằng kia không?
– Là do chúng nó tự nguyện.
– Cướp bồ của bạn là đéo được rồi, lại còn là bạn thân mày nữa.
– Kệ con mẹ nó đi anh, coi như mình có đồ không biết giữ
– Thôi để đấy tao lo, uống đi, lol đầy, không phải xoắn.
Hôm đó tao ko say, ngủ lại nhà đại ca. Sáng hôm sau cml đó gọi, Lâm ca bảo mày về với thằng Hoàn đi, Linh nó tha cho đấy. Nói thế thôi, chứ đêm hôm ấy, Lâm ca gọi anh em, đánh cho tml kia một trận thừa sống thiếu chết. Đòi li khai hỏi hội . Nhưng nó nói đúng, đàn bà đéo ngửa ra, đàn ông không thể kéo khóa ra mà địt.
Ôi! Nghe đau thương cho một số phận đàn bà. Đau cho em người yêu tao che như che dái mỗi khi đi đá bóng ngoài sân đội.
Em hẹn gặp tao, cả buổi chỉ khóc, tao chả nói gì, lầm lũi với vết đau.
Cũng từ đó, tao chưa từng yêu thêm ai, tất cả chỉ là bồ bịch và rau cỏ. Cho đến khi gặp em! Mãi mãi sau này, chính tml này lại bị em tao sỏ, cũng coi như, tao được an ủi phần nào.
Mẹ tao bị bắt tại Quảng Trị, vì buôn hàng nhập lậu, chỉ là vài kiện thuốc lá lấy về bán cho anh em chạy xe, tao tức tốc đi lo việc cho mẹ, nên cũng quên luôn nỗi đau ái tình.
Vài tháng sau thằng kia đá em, em khóc lóc quay lại, tao chỉ cười, trong bụng thầm nghĩ ” Biến”
Kết thúc một tình yêu như lol.
Chap 10: Cái hôn đầu tiên
Chuyện đã kết thúc và đó là một câu chuyện đéo dài, và bây giờ tao đang lâng lâng với em của tao – Hải Phòng. Chúng mày phải hiểu cảm giác, gặp là thích, thích là muốn, muốn là yêu, chứ không phải quen qua đường rồi lôi lên giường chịch cho chán chường rồi phường ai nấy về nhé. Bọn tao có yahoo của nhau, thời đó facebook với về VN nên vẫn còn dùng cái nhắn tin có mặt cười mặt mếu. Tao có máy tính ông già mua cho lúc vào đại học. Em thì phải ra quán nào có internet mới onl được .
– Em măm gì rồi?
– Em ăn cơm?
– Ăn Cơm với gì?
– Có cả tôm cả thịt ạ. Mà con ngọng phòng em nó bảo ” ăn ôm ới ịt it ôi ông éo”.
– Nào, anh hỏi nghiêm túc đấy!
– Em trả lời thật còn gì! Hì hì
– Hừm!
– Anh với em như hai thế hệ ấy, hơn em có tám tuổi thôi. Ở quê em toàn gọi bằng chú à.
– Chiều em rảnh không, anh xuống chỗ em đi cà phê nhé
– Cũng được ạ, nhưng anh xuống muộn xíu nhé, bọn em phải tập đội cổ vũ bóng chuyền của trường
– Ừ em!
Đấy, mọi thứ cứ dịu dàng vậy, chiều tao lại bóng lộn xuống chỗ em, vẫn quần Jean, áo phông giày thể thao cho nó gọn. Nhưng tao không nghe em là xuống muộn, tao vẫn xuống sớm. Chắc bản tính đa nghi hồi lên level tuần lộc, khiến tao khó tin người khác. Tao vẫn nghĩ biết đâu lại gặp em với thằng nào. Máu tao lại sôi lên. Đm, nếu thế lũ đàn bà là để vứt đi hết, nếu thế tao tán cho bằng được rồi địt cho tan nát rồi vứt như một miếng thảm chùi chân.
Ngồi ở cổng ký túc chờ em, uống nước chè ngắm mấy em sinh viên. Cảm giác chờ người mìn yêu trong chiều cuối thu thật lãng mạn. Nhưng lại cái lol gì vậy, tao thấy em tất tả chạy ra cổng, nghe điện thoại rồi ngó ngó nghiêng nghiêng. Một thằng tóc vàng biển 16 đỗ cái xịch trước mặt. Em toe toét lắm. Chẳng biết chúng nó nói gì, nhưng thằng đó còn cầm cả cổ áo em kéo kéo, như kiểu trách em ăn mặc kiểu gì. Em cười típ cả mắt, hai tay còn vịn vịn vào tay xe nó. Khoảng 5 phút sau thì em móc tiền đưa cho nó. Còn dứ dứ tay vào trán nó như kiểu bảo tiêu ít thôi. Xong thằng đó còn vuốt vuốt tóc em rồi đi thằng. Tao thấy ngực mình hơi tức tức. Em lại nhìn điện thoại, đánh mông chạy vào sân tập. Tao đoán em tập vì em mặc đồ bó sát, trên tay còn đeo cả ruy băng.
Tao rút điện thoại ra nhắn cho em là nửa tiếng nữa tao xuống. Em nói được, vì em cũng vừa tập xong. Tao ngồi ngoài mà rít hẳn 3 điếu thuốc. Hình như mình ghen, hình như mình giận, đã nói yêu em đâu. Mình cũng chưa từng hỏi em có người yêu chưa nữa. Tim tao cứ nhói lên, lại dặn mình, bình tĩnh , tao lớn rồi, lại đàng hoàng nữa. Cứ từ từ, khoai sẽ nhừ. Chó nào mà chả có lông, lìn nào chả có mấy ông trông vào.
Ài, lại cốc nước chè nữa!
Đúng nửa tiếng em chạy xuống , tóc ngang vai, áo phông trắng hình in hình cô gái tóc đen môi đỏ chót. Quần Legging đen bó chặt lấy chân. Làm nổi rõ đường cong của mông và hông. Giày thể thao khỏe mạnh. Nhìn em đúng dáng sinh viên rất năng động. Lại làm cơn tà dâm trong tao nổi nứng. Nhưng hãy khoan, mình đang tức! Tuy vây tao nói rồi, tao có một body đẹp, mặt thanh tú, và tao hơn tuổi nàng rất nhiều, nên tao dù có tức hộc máu, cũng không thể biểu hiện là đang ghen tị nhỏ mọn được .
Em mở máy gọi tao, tao vẫy vẫy tay em nhìn ra quán nước. Rồi lên xe tao đèo. Hôm nay tao cho em ra quán cf ở hồ Trúc Bạch. Quán ven hồ, có hẳn 4 tầng và tầng 4 là trên đỉnh sân thượng luôn. Gió mát, bọn tao đón hoàng hôn ngay trên hồ.
– Anh chờ em lâu chưa?
– Anh mới đến
– Em hẹn anh mà quên mất là có anh học cùng lớp ở HP cũng gọi em. Suýt thì không đi được với anh á!
À. Chắc tml lúc nãy, anh anh cl.
– Thế à. Vậy cuộc hẹn đó rồi sao?
– Em hủy chứ, là mẹ anh ấy gửi tiền cho em, mỗi tuần dặn em chỉ đưa cho ngần này, không thì anh ấy tiêu hết. Nên tuần nào anh ấy cũng phải xuống chỗ em lấy.
À, chứ không phải đưa tiền của nàng cho nó tiêu.
– Chắc mẹ bạn ấy dấm em cho bạn ấy rồi ( Tao đố, một khi tao đã thích , đố bố con thằng nào tranh vào được )
– Chắc không, bọn em thân nhau từ bé mà! Thế bao giờ thì anh lấy vợ?
– Anh chờ em được không?
Em suýt sặc, giương hai mắt to tròn nhìn tao. Rồi lại cụp mắt xuống thật nhanh.
– Anh nghiêm túc à?
– Em thấy anh có nói đùa bao giờ?
– Em trả lời sau được không?
Ơ, sao không trả lời luôn mà phải để sau, hay em còn đang yêu tml nào khác, thấy mối tao ngon hơn thì quay lại dọn dẹp hiện trường. Tao đã bảo mà, khó cưỡng lại tao lắm! Khề khề!
– Vì sao thế!
– Em không muốn vội vàng
– Ừ, nhưng từ giờ đến khi em “ừ” thì anh vẫn đến đưa em đi chơi nhé!
– Được! Em đồng ý.
Dường như không khí trầm hẳn, ông mặt trời cũng biết ý, tẽn tò như tao mà chui xuống lòng hồ. Bọn tao đi ăn vặt vài món, tối đưa em về, em xuống xe rồi cảm ơn tao. Cũng nhanh như cắt, tao thơm em một cái vào má. Em ngượng ngùng mà chạy biến vào trong sân ký túc.
Mùi hoa sữa nồng nàn đến nào cả lòng……
[…] Vợ tao người Hải Phòng! (Chap 1 – Chap 10) […]